Mình Đừng Quên Nhau
– Cho những mối tình dang dở- vì một người không còn ở bên một người-
“Đã bao giờ người nhớ ta chưa
Nhớ nụ cười, nhớ chuyện lúc xưa
Đã bao giờ người thấy trời mưa
Mà sợ không có ai đưa ta về”
Có người nói, trí nhớ của cá vàng chỉ có 7 giây. Có lẽ chính vì vậy mà bọn chúng mới có thể nhanh chóng vui vẻ như vậy, chỉ có 7 giây, dù là đau khổ cỡ nào, cũng chỉ như gió bay.
Em cũng từng ước giá mà trí nhớ của mình giống cá vàng thì thật tốt, có thể quên những điều nên quên, không như em, vẫn luôn nhớ những chuyện khiến mình đau lòng, vẫn nhớ về anh của những ngày xưa cũ.
Em vốn bướng bỉnh như thế, không dễ dàng gì từ bỏ, cũng không dễ dàng buông xuôi vậy mà lại phải bất lực với chính tình yêu của mình. Để rồi khi chúng ta không còn có thể ở bên nhau nữa em hiểu có những chuyện chẳng thể cưỡng cầu.
Đau lòng mãi, rồi cũng phải chấp nhận.
Bất lực mãi, cũng đành lòng buông xuôi.
Trẻ dại mãi, rồi cũng phải trường thành.
Và cuối cùng, chẳng hiểu sao, thay vì oán hận em lại cảm thấy rất biết ơn.
Biết ơn, vì anh đã đến để cho trái tim này biết thế nào là rung động.
Biết ơn, vì anh đã đến để cho em nếm trải đủ những đắng cay ngọt ngào của tình yêu
Biết ơn, vì bài học tình yêu tan vỡ khiến em cũng hiểu được một điều, ngày tháng dài rộng phía trước có ra sao, em vẫn phải chấp nhận cuộc đời khắc nghiệt này, vẫn phải tiếp tục sống dù đau khổ, mỏi mệt, và rồi em cũng sẽ ổn thôi. Cái gì không giết được mình, sẽ càng làm mình mạnh mẽ hơn
Có thể điều đó chẳng hề dễ dàng, có thể sẽ khó lắm nếu phải buông tay, nhưng đừng lo vì đã có“Mình đừng quên nhau” tiếp thêm dũng khí cho những ngày chỉ còn một mình phía trước.
Tình yêu mà một khi đã không hạnh phúc, người mà em yêu lại không còn muốn tiếp tục cùng em đi tiếp chặng đường này thì rốt cuộc nuối tiếc bao nhiêu, em cũng phải tự mình bước đi.
Dẫu có thế nào, thì sau này khi ngoảnh lại quá khứ, có lẽ anh đã quên đi một số chuyện, có lẽ anh chẳng còn nhớ những ngày hạnh phúc từng có, hoặc là có lẽ anh cũng đã sớm có một hạnh phúc khác, tay đã vội nắm lấy một bàn tay chẳng còn là của em. Cho dù là như vậy, giữa những mảng màu trong kí ức của anh, em vẫn hi vọng một điều nhỏ nhoi rằng: “Mình đừng quên nhau”, quên đi một mối tình dở dang, chỉ vì ai đó đã không còn muốn bên cạnh ai đó nữa rồi…